Bên cốc cà phê đầu ngày, ta đốt điếu thuốc đầu năm. Khói thuốc bay bảng lảng ḥa quyện vào cái lành lạnh của ngày xuân. Hồn ta phiêu du về những ngày tháng cũ, những mùa xuân đă đi qua trong đời. Nơi đó trong miền kư ức, có những ngọt ngào, những dấu yêu ... và có em ...
Vẫn em măi nét xuân xưa
Hồ thu lóng lánh giọt mưa trong ngần
Tóc buông bờ mộng bâng khuâng
Tim ta ngơ ngẩn bao lần trắng đêm
Lan man một khoảng trời êm
Ta nghe âm vọng êm đềm từ em
Ta nghe xuân ghé bên thềm
Ta nghe em ghé ngủ mềm trên vai ...
Ta mong Tết luôn ở bên em, mắt môi em măi rạng ngời... và, ta mong em măi nhẹ nhàng, thanh thản như nắng mềm ghé xuống hiên hoa bên thềm nhà cỗ tich một sáng đầu xuân năm nào.
Xuân Canh Tư.
M&N