NHƯ CHƯA TỪNG CÓ NHỮNG NIỀM ĐAU
Ngày mai không phải là hôm nay… Ḿnh hăy sống như chưa từng bao giờ được sống, như chưa từng có những niềm đau...
Trong cuộc đời, có những niềm đau, không có niềm đau nào giống niềm đau nào…và dường như chẳng có niềm đau nào như lúc tàn thu…Thu buồn, thu nồng nàn, thu lộng lẫy kiêu sa…cho đến tận cùng tàn thu…T́nh yêu cũng thế, không giống như Romeo và Juliet…yêu để cùng chết bên nhau… có những chuyện t́nh đến nhanh như cơn băo không báo trước rồi cũng theo gió bay đi, có những cái chết trong nỗi tuyệt vọng, có những tàn phai giết niềm mơ ước.và cuộc t́nh ḿnh cũng thế chẳng thể giống như cuộc t́nh nào…nồng nàn ṿng tay, ngọt ngào nụ hôn, chút mặn mặn giọt lệ giận hờn, chua xót chia xa…
Có một thời đă qua, có những đêm mưa phùn, cuối đông lạnh giá lang thang bên nhau, em và anh mong manh áo khoác, tay trong tay vẫn thấy ấm, vai tựa vai vẫn thấy yên b́nh Những vết thương không lành dường như không c̣n nhói buốt, bờ môi vẫn ngọt ngào, nồng nàn buốt giá ngày đông. Trong đêm sâu, một ánh nh́n ngây dại, đôi lúc chợt huyền ảo bạc vàng giống như ánh trăng đêm Thu…
Có một chiều cuối đông, thu gọn cả thân h́nh trong chiếc ghế, bên tách café nghi ngút khói, hương nồng nàn…dơi mắt qua ô cửa nhỏ ngắm nh́n đất trời mông lung, ḍng người xuôi ngược….Từng cơn gió bấc lao xao trên phố…có người co ro, luit thủi bước vội, có những nụ cười chua chát, dỗi hờn, có những nụ cười hạnh phúc, măn nguyện….Có những bông hoa đẹp rạng rỡ, kiêu sa khoe ḿnh trong nắng, rồi héo úa, tàn phai, từng cánh lả tả rơi…theo từng cơn gió thu tan tác trở về tịch liêu
Tôi như bông hoa dại vàng trải dài trên con đường t́nh. Biết tan tác, tả tơi, phai tàn khi mùa băo đến. Dẫu biết thế, nhưng chẳng có ǵ là tuyệt đối, cuộc sống không giản đơn chỉ là sự sống và cái chết. Đời người hồi sinh bất tử chỉ qua hơi thở…đến không hẹn trước.
Trên cuộc đời có sự nhiệm màu không anh? Bờ cỏ xanh mướt ngủ vùi suốt mùa đông dưới lớp tuyết phủ, đàn chim t́m nơi trú ẩn…khi mùa Đông lạnh giá khắc nghiệt tàn, mùa xuân về…trong nắng ấm, gió xuân mơn man, đàn chim lại về xây tổ, líu lo ca bài ca hạnh phúc, băi cỏ lại bừng dậy, xanh mướt...Vậy có phải sau những niềm đau, sẽ lại có niềm vui, hạnh phúc…?
Ta hiện hữu trên cuộc đời này bằng thể xác, linh hồn. Dẫu giữa ḍng đời nổi trôi, thân xác ră rời, cạn kiệt niềm mong, nhưng linh hồn vẫn thắp ngọn lửa..vẫn “hăy cố vươn vai mà sống…mai rồi đời người cũng qua…”. Trái tim vẫn c̣n có niềm tin,mong đợi một ngày mai…ngày mai rồi sẽ khác.
Như một ngẫu nhiên, cơn mưa thường đồng hành với nỗi buồn, cơn mưa là khoảnh khắc hồi tưởng kư ức, là những điệu nhạc t́nh ca, những ḍng thơ lăng tử…mưa tươi xanh cây cỏ, nẩy cành non lộc biếc, có những cơn mưa gợi bao nỗi nhớ, và có những cơn mưa nḥa nhạt những niềm đau…
Có những niềm đau để trân trọng niềm hạnh phúc. Có một thời yêu nhau để biết một đời xa nhau…
Đường đời dù có muôn vạn ngă, dù băo đời xô dạt nổi trôi..ta vẫn phải đi hết con đường... Đôi lần ngă, để bước chân vững vàng hơn..bao lần khóc để quí giọt nước mắt…Bước chân trên đường đời đầy đá, sỏi..biết đau, biết đổ máu…để đứng lên, mạnh mẽ hơn, tự tin hơn..”bàn chân em kiêu hănh dẫm lên đời”. Đời người ai không có quá khứ, không ít nhiều những niềm đau, không hoài niệm về một thời, nhưng hoài niệm không phải để níu kéo quá khứ… Cánh cửa này đóng, sẽ có cánh cửa khác mở…Ngày mai không phải là hôm nay… Ḿnh hăy sống như chưa từng bao giờ được sống, như chưa từng có những niềm đau...
Khanh Khanh
View more latest threads same category:
- TẢN MẠN CUỐI NĂM 2018
- NHỮNG CƠN MƯA TRONG ĐỜI TÔI...
- QUÊ HƯƠNG TÔI....VIỆT NAM....
- TẢN MẠN CUỐI NĂM 2017
- TẢN MẠN MÙA GIÁNG SINH BUỒN 2017...
- TẢN MẠN ĐÔI ĐIỀU VỀ CUỘC SỐNG ĐỜI THƯỜNG -...
- TẢN MẠN NỖI NIỀM THÁNG CHÍN....
- HOÀI NIỆM THỜI ÁO TRẮNG....
- MAI TÔI ĐI - KHANH KHANH
- MƯA BUỒN THÁNG SÁU...- KHANH KHANH